159. ĐINH CƯỜNG Âm bản núi




Đinh Cường
 m   b ả n   n ú i


Nửa khuya thức dậy
đọc thơ con. nhớ hôm
nay sinh nhật Đinh Trường Chinh:


Chân dung Đinh Trường Chinh
sơn dầu trên canvas 24 x 30 in
đinhcường – May 7, 2002



 m   b ả n   n ú i


một lần bóng Núi in bên sông dài
một lần thấy bóng tôi

(Trịnh Công Sơn – Một Lần Thoáng Có)


tôi cầm lửa đi qua chiều
thắp lên khoảng không mầu nhiệm
trí nhớ thả đều những tiếng rơi khô
mặt trời mọc đỏ trên vai Núi
liệm những giấc mơ
mùa phục sinh chưa kịp vẫy chào
khi cõi người ta
tiễn một cõi đời
hát ca bài đồng dao cuối
phát hiện giữa đám đông
nỗi hoang vắng trong Tiếng Người
cất giữ trí nhớ mình vào buổi chiều
nắng chùng ký ức
thiêu đốt bản phác thảo cuộc đời
cháy giữa Hư Vô.

hãy ngủ dưới vòm cây
làm lại đứa trẻ trong bào thai Mẹ
khóc lại một ngày mùa xuân
chỉ còn cánh rừng
trần gian chợt thèm héo úa
còn biển thở khàn giọng hát chiều hôm
xoá trắng âm bản đời
đè nặng địa cầu phút nguy nan.

đêm rủ rê hồi niệm
về một ngọn đèn dầu
vừa thổi tắt trong căn nhà nhỏ
tôi ôm lòng đêm chờ mặt trời mọc khuya
như máu chảy từ vai Núi


Đinh Trường Chinh

l giữa c – tập thơ
đinh trường chinh – nguyễn phước nguyên
nguyễn tư phương – trịnh thanh thủy (trang 49- 51)
Văn Học Nghệ Thuật Liên Mạng phát hành – 2001


Bìa tập thơ