ĐINH CƯỜNG
Và đọc một bài thơ
- minh họa dinhcuong
Không
có gì trên núi chiều nay
gió
ở đâu chừng không lên tới
(
Nguyễn Dương Quang )
Nơi
đây núi ở xa không thấy
mà
rừng cây thì chập chùng vây
mùa
này cây như gai đâm lên
những
nhánh khô sao buồn quá đỗi
một
người cứ như là quẩn quanh
tuổi
già cùng bao nhiêu nỗi nhớ
chiều
núi khô đâu phải Đơn Dương
nơi
ấy mây trắng chiều thấp xuống
đêm
nghe gió về. nghe vượn hú
hai
chàng trai tuổi mới ba mươi
cùng
ngồi nhìn hoang vu khuya khoắt
một
người đã bỏ ra đi trước
để
một người còn lại chiều nay
đọc
chiều núi khô. mà nước mắt ...[1]
Virginia,
December 18, 2014
Đinh Cường
[1]
Chiều núi khô - thơ
Nguyễn Dương Quang trên blog PCH