496. ĐINH CƯỜNG Vẫn chỉ là màu mây thôi


ĐINH CƯỜNG
Vẫn chỉ là màu mây thôi


Mây cao trôi vẫn ngang đầu
Mây trời ngã xuống nhuốm màu thời gian 

( Nam Dao )

Nhưng không là màu thời gian tím ngát 
của Đoàn Phú Tứ chứ Nam Dao
đọc bài bạn ghé thăm Nguyễn Xuân Hoàng
cùng Nguyễn Bá Trạc hồi tháng hai
trên damau.org mới đó mà đã bốn tháng rồi sao


những ngày này trời nhiều mây. Ngửng mặt, [1]
tôi nhìn lên mây. Hôm ấy mây xuống thấp, tôi
thấy hình dạng một người đi trên mây. đúng
là tác giả của Căn Nhà Ngói Đỏ. tôi còn thấy
bạn ta trở về bên bờ giếng cũ. nhớ không Hoàng ơi

và vẫn từng chiều tôi nghe tiếng còi tàu hụ
như khúc nhạc buồn muôn đời của sự chia ly
như tiếng chùng. khô trên từng phím đại hồ cầm
tôi vẽ hoài vẽ mãi không ra một màu sương khói

chỉ là màu mây thôi Nam Dao ơi. nhớ không Hà Nội
nay những Hoàng Cầm, Nguyễn Tuân, Văn Cao đã mất
và thử hỏi… Mây trời khi nào không bay?
Như Trịnh Công Sơn không say? câu bạn ghi trong
quyển sổ đã úa màu còn đó. trưa năm xưa nào Tân Định

nay cũng chỉ Như là mây giang hồ. Lang thang cùng với gió [2]
thì ra cuộc đời này chỉ là gác trọ thôi sao …

Virginia, June 27, 2014
Đinh Cường

[1] Về quê – Nam Dao, damau.org
[2] Cánh chim cô đơn – ca khúc Trịnh Công Sơn 1980



Nguyễn Xuân Hoàng – Nam Dao
San Jose, Feb. 2014 – ảnh Nguyễn Bá Trạc
nguồn : damau.org


- Chữ viết Nam Dao
  studio DC - Tân Định 1988


Người đàn đại hồ cầm
sơn dầu trên canvas
đinhcường