852. Thơ ĐINH CƯỜNG Trời tạnh mưa đi bộ về ngồi trước thềm nhà







tặng một người bạn cũ thời trung học 
đang còn ở Bình Dương


Nhìn bãi cỏ xanh vừa mới cắt
một màu xanh tuyền của rừng cây
màu trời mênh mông xám trắng
nhớ đến màu xanh của người dụ rắn
trong tranh Henri Rousseau
màu xanh lá cây của Phạm Công Thiện 
màu xanh lá cây trong
vườn sầu riêng tôi khóc với tên Liên
của Nh.Tay Ngàn…

nhớ vườn sầu riêng sân nhà tôi xưa
ở Quảng Lợi Hớn Quản - Thủ Dầu Một
rất ngộ trái chỉ rụng vào ban đêm
những ngày này Trần Thùy Mai đang ở Bình Dương
vừa e- mail thăm hôm qua làm tôi nhớ
một góc chùa Tây Tạng
ngã ba con đường sỏi xanh đi lên
ở đó có cuộc tình giữa Nguyễn Đức Sơn và Phượng

ôi Thủ Dầu Một tuổi nhỏ tôi
sau này những lần trở lại
nhìn màu xanh của rừng cao su
nhìn cơn mưa rừng quạnh quẽ

tôi muốn thầm thì cùng màu xanh lá cây chiều nay
khi về ngồi trước bậc thềm đá cũ
nhớ vài ba người bạn kẻ mất người còn
thì ra màu của mùa xanh non màu của mùa xuân
tôi hay vẽ lên tranh như lời nhạc Trịnh Công Sơn
đừng tuyệt vọng tôi ơi đừng tuyệt vọng…


Virginia, May 19, 2013
Đinh Cường


người nằm trên đồi mặc áo màu xanh lá cây 
sơn dầu trên giấy plast. 18 x 24 in .2008
đinh cường