ĐINH
CƯỜNG
Nguyên
Minh phone từ Sàigòn qua nói Quán Văn làm số Kinh Dương Vương viết
cái gì cho vui

Trịnh Công Sơn – một cô bạn – Đinh Cường – Rừng
Triển lãm tranh Đỗ Quang Em – Trịnh Công Sơn – Đinh Cường
trung tâm văn hóa Tiệp Khắc, Sàigòn 1989)
Tôi
hỏi thăm Nguyễn Hòa vcv ra sao rồi
Trần
Hồ Thủy Hằng có gặp không
Nguyên
Minh nói Nguyễn Hòa vẫn nằm một chỗ
Trần
Hồ Thủy Hằng thì theo chồng về Phan Thiết
đó
là những người bạn tôi mới gặp năm kia
cùng
đi uống cà phê cùng đi ăn có Trương Thìn
nay
Thìn tháng mười hai là một năm ngày mất
Nguyên
Minh thì cùng các bạn mới đi Paris về
nói
tôi viết gì về Kinh Dương Vương cho vui
buổi
chiều tôi vẫn đi bộ qua Starbucks ngồi
kêu
ly trà xanh với ít mật ong, ghi một mạch
về
Rừng, hay Dung Nham hay Kinh Dương Vương
vẫn
là một Nguyễn Tuấn Khanh sinh ra ở Phnom Penh
theo
cha mẹ về sống ở đồng bằng sông Cửu Long
về
sống ở Huế. Khanh với tôi là bạn mày tao
như
Mai Thảo và Ngọc Dũng là bạn mày tao
nhớ
lại thời ở Huế những năm đầu sáu mươi
hay
lang thang cùng nhau vào cà phê Dung
thời
Ngô Kha làm tập thơ Hoa Cô Độc
Rừng
vẽ bìa, một tập thơ lạ, cái bìa cũng lạ thời đó
dưới
những bức tranh ký tên Rừng rất ngộ
có
hoa xương rồng có chim phượng hoàng
autoportrait
Rừng ngậm ống vố xem cũng đã
như
sau này đọc truyện Kinh Dương Vương
tôi
nhớ hoài lời văn khô khốc dồn nén trong Bí Đái
hay
Những Chiếc Mặt Nạ Cười đăng trên Bách Khoa,
trên
Văn, sau này Đường Kiến có người bạn trẻ
ở
Hà Nội làm thành phim rất giống mà Rừng thây kệ
đúng
rồi cho vui thôi, bạn làm thơ ký Dung Nham
những
vần thơ đầy tình yêu cây cỏ mây nước
như
mạch nước ngầm, như nguồn nước ẩn
như
Đỗ Long Vân viết nguồn nước ẩn
của
Hồ Xuân Hương viết Vô-Kỵ giữa chúng ta
một
thời Huế rất đẹp có anh chị Đỗ Long Vân
ở
Pháp về, anh Vân dạy văn khoa, chị Quỳ học trường luật
bạn
hay đi chơi cùng Hồ Đình Nam cũng học trường luật
bạn
ở dãy nhà công chức đường Nguyễn Biểu, Thành Nội
sau
này đi lính bạn đào ngũ làm lao công đào binh
đầu
tháng tư bảy lăm bạn lại bị bắt làm tù binh ở Ban Mê Thuột
nhớ
không, có lần anh Mai Thảo cùng tôi lên thăm bạn ở Kontum
hồi
Vân làm y tá ở đó, Vân rất hiền, yêu thương bạn hết mực
hồi
Ưu Đàm còn nhỏ xíu, nay là nhà điêu khắc tài ba
và
Nam Quan và cô con gái út tên gì tôi quên …
Rừng
với tôi là bạn mày tao mà qua đây ít khi gặp
nhớ
có lần mấy cha con lái xe đường trường từ Cali. đi New York
ghé
qua tôi Virginia ở lại chơi rồi đi tiếp, gặp lúc xe hư phải sửa…
chúng
ta có nhiều kỷ niệm viết thật dài mới hết
thôi
đến đây cho tôi thắp cây hương nhớ về hai bác
bác
trai nói giọng Bắc bác gái nói giọng Nam
nhớ
không Rừng một thời xa xưa ở Huế cùng học Mỹ Thuật
Kinh
Dương Vương rất hiền mà dữ, những trang viết khốc liệt để đời …
Virginia,
Oct. 29, 2013
Đinh
Cường

Rừng, autoportrait 1971