ĐINH
CƯỜNG
Vẫn chiều mịt mùng vẫn
một mình đi

Tiếng kèn chiều
sơn dầu trên canvas 40 x 60 in
đinhcường
Vẫn chiều mịt mùng mây xám
thấp
như trên núi đồi, cánh rừng
dương xỉ
lặng im trong đêm khuya
dày đặc
tiếng vượn hú vang nghe
não nuột
những vì sao trên cao tít
tắp
những bước chân trở về âm
thầm
những bàn tay lạnh cóng
gió ơi một thời Dran.
căn nhà ván gỗ thông xanh
cửa không cài then, gió lật
mây trắng lùa vô tới tấp
hai chàng trai ngồi không
nói năng
một chàng trai giờ đã khuất
mười hai rồi mười ba năm
người đã đến và người đã vắng [1]
một người còn, ngồi nhìn
cánh rừng câm…
Virginia, Oct. 25, 2013
Đinh Cường
[1] Em hãy ngủ đi – ca
khúc Trịnh Công Sơn