796. Thơ ĐINH CƯỜNG Đoạn ghi gởi Huỳnh Hữu Uỷ cám ơn nhận sách mới



-Bìa trước sách Huỳnh Hữu Ủy





Rất vui và xúc động nhận được
sách mới : Mấy chân dung văn nghệ hiện đại
do Văn Mới ở Cali  vừa in xong
mở bao bì ra xem qua ngay
lúc đó tôi đang vẽ cái chân dung Bửu Chỉ
với ly cà phê, ly cà phê như sắp rơi
xuống vực sâu, màu trắng titane đắp dày.

Huỳnh Hữu Uỷ một tác giả tôi hằng yêu thích
khởi từ đường bay của nghệ thuật trên Văn
số 93 năm 1967 chủ đề viết về hội họa
anh ghi đầu bài câu của  Léonard De Vinci:
Cosa bella mortal passa, e non d’ arte.
và trong phần P.S. viết thêm:
Đường bay nghệ thuật là đường bay của loài chim
phượng hoàng dẫn về ngôn ngữ nguyên thủy
( ursprache: langage original ), dẫn về ngôn ngữ
sâu thẳm nhất trong không cùng.
Vô ngôn là trực giác và yên lặng
như  lời tiên tri của chàng trai tài hoa năm hai mươi tuổi
là anh, để hôm nay đây người vẽ tranh đã già là tôi
( và anh cũng không còn trẻ nữa )
có lúc vung mảng màu như vô ngôn
sống những tháng ngày tịch mịch và lặng thinh
cám ơn cánh rừng con đường mòn tiếng còi tàu...

ôi đất đá ôi những ngọn lửa sâu thẳm từ Huệ Năng
từ Ma Ha Ca Diếp .ôi Huỳnh Hữu Uỷ.
thật tuyệt vời, vẫn một tài hoa ấy một thẩm mỹ hiếm quý ấy
cho tôi như được nhìn thấy lại
những ngày xưa cũ Huế, Sài Gòn, Đà Lạt … và Hà Nội
với Bùi Giáng, Viên Linh, Nguyễn Đức Sơn,Tuệ Sỹ,
Hoàng Cầm, Quang Dũng, Hữu Loan, Nguyễn Đình Thi
và Đỗ Long Vân…đều là những tài năng rất đặc biệt,
cũng có thể nói là kiệt xuất hoặc lỗi lạc.

như anh viết trong lời đầu sách

cám ơn anh cám ơn những chân dung văn nghệ  mà tôi đã gặp …


Đinh Cường

-Bìa sau sách Huỳnh Hữu Ủy


-Thủ bút và ảnh Nguyễn Đình Thi

-Đinh Cường – Trịnh Công Sơn – Nguyễn Đình Thi
Sài Gòn 1987