ĐINH
CƯỜNG
Có thế giới nào đẹp hơn thế giới của tuổi thơ
-một hai nét trên vết màu loang nâu
Những ngày nghỉ hè, con hay đem các cháu về gởi. Vui đùa, trông
nom các cháu là niềm hạnh phúc. Khi nào Như Thơ, Như Tranh cũng đòi xuống
basement … painting. Đâu khoảng chưa tới tiếng đồng hồ, bao nhiêu là tranh.
Thường vẫn mặt trời, hoa, chim, núi và biển. Tôi giữ lại không biết bao nhiêu
nét bút ngộ nghĩnh. Như ngày xưa dạy vẽ ở trường Đồng Khánh và trường Nữ Trung học Thành Nội -
Huế, trong một lần tổ chức triển lãm tranh của các em tại Phòng Thông Tin Huế
vào năm 1967, tôi đã viết một đoạn in trong vựng tập : ( cám ơn anh Nguyễn Hữu
Châu Phan còn giữ cho đến
nay, trong một lần về thăm Huế anh cho lại )
Có thế giới nào đẹp hơn thế giới của tuổi thơ. Hãy nhìn lại. Hãy
sung sướng .Tâm hồn ta bỗng nhẹ nhàng, phơi phới, như vừa bắt gặp mình trong
cơn mộng mị, mới mẻ như vườn địa đàng, hồn nhiên đến độ như chiếc bong bóng
hồng bay trên thành phố không có chiều sâu . Tất cả đều dềnh ra, trải ra trên
một mặt phẳng thẳng. Không một chút suy tính, con đường đỏ đựng đầy những xe
qua lại nằm cạnh hai hàng cây nghiêng không theo chiều xa gần . Mặt trời xanh
mát rủ chim chóc về đậu đầy mái ngói, người qua lại như ngày hội mỗi nét mặt là
một nụ cười, cả cô bán hàng rong, bà mẹ người chị và em gái thắt tóc bím mặc áo
mới .
Ôm đồm và ham hố. Rất nhân loại rất đại đồng là những nét nổi bật.
Cạnh những màu nguyên chất rất dã- thú. Rực rỡ như mặt trời, reo vui như tiếng
cười vỡ, như tiếng hát giọng cao của những nàng tuổi nhỏ . Rồi một mai nào dậy
sớm cùng hoa cỏ sẽ thấy mình mát nhẹ như sương . Hãy đi dạo trên con đường chưa
người, như một nhà văn có thú dậy sớm ra xem họp chọ Đồng Xuân.
Hãy cởi bỏ những trói buộc, lề luật thường ngày, hãy phủi bụi bám
trên nét mặt lơ láo giữa cái thời buổi nhiễu nhương này. Hãy gội tóc vào nước
lạnh cho mát tận gáy, hãy mỉm cười như trẻ nhỏ, để rồi, sẽ bắt gặp những hình
dáng rất siêu thực trong tranh tuổi thơ. Sẽ có rất nhiều chi tiết ngộ nghĩnh,
diễn đạt bằng những nét vẽ chưa thành. Nhưng chính đó là giá trị .
Những họa sĩ chúa tể như Chagall, Klee, Dubuffet hay cả Picasso,
trong nhiều tác phẩm cho ta thấy như muốn tìm lại nét vẽ ngây ngô thiên thần
của tuổi nhỏ . Hội họa trẻ thơ được xem như một giá trị sáng tạo riêng biệt.
Những sách in lại tranh của các em, hay hàng năm tại Ấn Độ tổ chức giải Shankar
dành cho hội họa học sinh thế giới là một bằng chứng tốt. Ta cũng có dịp nhìn
tranh vẽ của trẻ em Đức , Ai cập , Nhật Bản thật tuyệt vời. Chắc chắn tranh của
trẻ em Việt Nam không thua kém gì . Dù đất đai có khô cằn nơi các em lớn lên,
dù sự đổ vỡ chia lìa của chiến tranh …
Hãy tìm lại thế giới thanh bình trong tranh tuổi nhỏ .
Đi bộ sau cánh rừng, đường nhựa mòn đầy xanh rêu. Chín giờ tối
trời còn sáng, tháng này hình như ngày dài nhất. Ngồi gõ thêm mấy hàng và scan
mấy nét bút khi sáng của hai cháu nội, Như Thơ đã mười tuổi, Như Tranh tám tuổi
. Tôi chỉ lấy ra một đốm màu loang nâu trên giấy vẽ bỏ đi của cháu, thêm vào
bàn tay, mặt trăng và đường mặt đất thay cho đoạn ghi hôm nay…
Virginia, June 25, 2013
Đinh Cường
-brochure nữ trung học Thành Nội - Huế 1967
-thỏ trắng - màu nước aquarelle - Như Thơ
-chim - bút dạ đen - Như Thơ
-hoa - chì sáp - Như Thơ
-như tranh và chim
tự họa - bút dạ đen
-cá đỏ
như tranh - màu acrylic
-trừu tượng
như tranh - màu acrylic